User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Khi bắt tay nhà văn Nguyễn Mạnh An Dân thật chặt trong buổi ra mắt tác phẩm của anh: “Lá Quốc Kỳ và Người Lính Cũ” tại Trụ sở CĐ Người Việt Quốc Gia Dallas,  tôi vui vẻ hỏi: “Bạn già muốn tôi nói gì để giới thiệu bạn với độc giả đây?” Anh cười và chìa trang đầu của cuốn sách, với lời giới thiệu ngắn khoảng nửa trang sách của anh: “Nói cỡ chừng này là được rồi…” Tôi đọc nhanh lời anh viết:

“Bi kịch của đất nước và thảm kịch của mỗi phận người hình như đã làm tôi bớt đi những mơ mộng. Trái tim vốn từng có thời rộn rã của tôi như bị xé ra từng mảnh nhỏ: một chút ở lại với những anh em, đồng đội trên các chiến trường máu lửa; một chút buồn rầu cùng nỗi bi uất của bạn bè trong các trại tù lớn nhỏ; một chút muôn phiền của đồng bào trong các trại tỵ nạn thời đóng cửa thanh lọc bẽ bàng; và đôi lúc một chút bừng bừng vì những tiếng gọi: “Dù nơi xứ người lụa là phủ thân, nào hơn quê ta muôn đời hoa gấm, nam nhi bảy thước tay súng với tay cờ, lời nguyền xưa vang trong tim ta với những lời rực lửa…”

000 an dan3

“Nhiều lần không vui, tôi đã bộc bạch với những bằng hữu thân thiết về nỗi đau rất đậm, rất dài của mình. Những lúc như thế, hầu như tất cả mọi người đều im lặng, mặt người nào cũng thẫn thờ và mắt ai cũng xa vắng, u uẩn. Hình như không chỉ tim tôi bị xé nhỏ và nỗi buồn tưởng như rất riêng của tôi lại thật chung… “Tập sách nhỏ này, không chuyên chở điều gì mới mẻ, không trao gởi điều gì to tác, nó chỉ đơn giản như một cách gom lại những đoạn rời về những nỗi đau chung, để cùng buồn vui, cùng kiêu hãnh và ngậm ngùi.  Lời của NMAD

Tôi gập sách lại và nói vội với anh: “Tôi sẽ nói về anh đậm nét hơn…” Anh im lặng!

Sau đó không lâu,  khi lên sân khấu giới thiệu về anh, tôi chỉ nói sơ qua những lời anh viết ở trên, rồi tâm tình với anh và khán giả qua đề tài:

“Bổn phận của người cầm bút trên xứ người với nhà văn Nguyễn Mạnh An Dân”.

Chúng tôi rất hân hạnh được giới thiệu cùng quý vị,  nhà văn NMAD, thế hệ của chúng tôi,  sinh ra và trưởng thành trong thời chiến tranh ly loạn. Hàng hàng lớp lớp thanh niên thời đó phải lên đường theo nghiệp đao binh,cấm súng chống lại CSBV xâm lăng, trong đó có Nguyễn Mạnh Dạn,  anh lại còn đeo thêm cái nghiệp cầm bút với bút danh Nguyễn Mạnh An Dân. Đúng. làm trai là phải Mạnh Dạn như cha mẹ đã đặt tên khi anh chào đời. Và anh quyết chí An Dân cho bằng được với ngòi bút… Nhưng bất hạnh thay, đất nước đã tan hoang dưới đôi dép râu của CSBV! Nửa đường đứt gánh, anh đành nằm chung cùng phận đời bi đát với hàng vạn thanh niên khác bên trời lận đận, khổ đau, nghiệt ngã từ thân đến tâm trong chốn lao tù.

Thế nhưng, khi không còn cầm súng chiến đấu với quân thù… thì ngòi bút của anh cũng vũ bão nơi nào anh đến, ở hay đi, lang thang hay dừng bước nơi tạm trú. Cuối cùng, định cư nơi xứ người với nỗi buồn lưu vong… anh vẫn chiến đấu không ngừng cho một ngày về với cờ Vàng Tung Bay trên đất Mẹ Việt Nam.

… Về cái nghiệp của người cầm bút mà nhân sinh tự cổ cho rằng “vì bản chất người nghệ sĩ, sống nhiều với cảm tính, nên dễ mềm lòng trước những cạm bẫy của thời thế thế thời. Phải thành thật mà nói là một số nhỏ văn nhân thường bị những thế lực chính trị lung lạc, đưa họ vào mê luy nhất thời mà sức phản đáp về ý thức và thái độ chính trị không thể cưỡng lại. Vâng — Mẹ Việt Nam đã tạo ra biết bao nhiêu cây bút lưu danh muôn thuở, nhưng cũng có lắm kẻ trở thành những đứa “lưu xú vạn niên”.  Đó cũng là lẽ thường của trời đất, hễ có dương thì có âm, có chánh thì có tà…

andan

Thế nhưng, giai đoạn lịch sử nào cũng thế, những cây bút sử dụng “văn dĩ tải đạo”, bằng  áng văn trong sáng, hướng thượng, lý luận có sức thuyết phục nhằm đánh gục chủ thuyết vô thần có di hại tới sự sinh tồn của dân tộc — như loại tà thuyết cộng sản còn hoành hành trên đất nước chúng ta hiện nay – vẫn vững như bàn thạch, rất là cần thiết để kích thích những người cầm bút quốc nội đứng dậy làm lại cuộc cách mạng nhân tâm, xóa bỏ chế độc tài bạo tàn cộng sản VN cho dân tộc hồi sinh.

Nhà văn Nguyễn Mạnh An Dân là người cầm bút trong giai đoạn mà dân tộc đang cần sự đóng góp tích cực về mặt tinh thần: dựng lại người, xây lại xã hội đã và đang tha hóa trầm trọng vì đại họa cộng sản gây ra. Do đó, anh không thể cầm bút để viết lên những áng văn chương chất ngất yêu đương bi lụy, khóc than cho thân phận bọt bèo, mà phải viết bằng những lý luận nhân bản đầy thuyết phục, vạch rõ âm mưu thâm hiểm, bẻ gãy các chiến dịch văn hóa vận, bẫy sập tinh vi của cục tuyên vận csvn.

Chính những người cầm bút như anh, như bạn,  phải có bổn phận đóng góp, lên tiếng, vạch rõ bước đi của những kẻ giấu mặt, chứ không thể đổ lỗi cho độc giả, khán thính giả thờ ơ trước các trận chiến tuyên truyền, đầu độc tuổi trẻ của CSVN ngày một mạnh mẽ hơn.

Chính ngòi bút của các anh mới có khả năng hướng dẫn dư luận quần chúng “tránh xa những viên thuốc độc bọc đường”. Chính các anh là những chiến sĩ lâm trận mà cổ nhân thường nói: “Một cây bút có thể đánh gục cả một sư đoàn địch”.

AN 1

Bốn mươi hai (42) năm rồi, dân tộc chúng ta vẫn chưa thoát khỏi chế độ độc tài toàn trị csvn. Mặc dù chủ thuyết CS đã rụi tàn. Những con người cộng sản xấu xa đã thật sự lòi mặt nạ phi dân tộc mà ai cũng biết… Giờ báo tử của họ đã điểm! Chúng tôi tin rằng chế độ bạo tàn độc ác ấy sẽ phải sụp đổ để được thay thế bằng một chế độ dân chủ tự do thật sự cho dân tộc Việt Nam.

Khi đất nước không còn bóng dáng cộng sản; khi hận thù được hóa giải… chính bạn sẽ dùng ngòi bút, tô đậm bức tranh tuyệt vời của quê hương đất nước từ Nam chí Bắc. Ở đó bạn có thể dừng lại trước một cánh đồng lúa chín vàng để nghe những điệu hò của người nông dân cất cao trong nắng sớm. Ở đó bạn có thể bắt gặp ánh mắt trìu mến và nụ cười thật hồn nhiên của những thiếu nữ đang cấy lúa non xuống thửa ruộng ngập nước… Và, chắc chắn ở đó các bạn trẻ (không phải chúng tôi), có quyền lãng mạn bằng những đoạn văn tả chân các thiếu nữ có mái tóc thơm mùi lúa mạ xanh non của đất Mẹ Việt Nam yêu dấu. Xin trân trọng giới thiệu nhà văn NMAD với tuyển tập “Lá Cờ Vàng Và Người Lính Cũ.”

Anh đã ra đi!

Sáng sớm Chủ nhật 8/9/2019,  VH Túy Hà gọi thông báo NMAD đã lặng lẽ ra đi không kịp từ giã người thân, bạn bè… vì một tai nạn lưu thông tại Houston, Texas  trưa ngày Thứ Bảy 7/9/2019. Tôi lặng người không nói thêm một lời! Bàn tay ôm trán và thở dài! Năm nay sao nhiều bằng hữu lìa trần như thế!

Anh đã ra đi quá đột ngột làm cho nhiều văn hữu, bạn hữu và độc giả tiếc nuối một hàn sĩ suốt đời sống cho quê mẹ Việt Nam với những trăn trở khôn nguôi. Những lần tổ chức VBVNHN gặp khó khăn vì tranh chấp nội bộ một cách phi lý, kỳ lạ,  gần như bế tắc,  khiến nhiều văn hữu nòng cốt bất mãn ra đi, nhưng chúng tôi, từ ngày ra gánh vác công tác khoảng  từ năm 1995 cho đến nay gần 25 năm, vẫn còn sinh hoạt. Có lần anh tâm sự: “Nhiều văn hữu cựu trào đã lặng lẽ ra đi, nhưng anh và tôi phải ở lại cho đến cùng… Anh luôn luôn dồn nỗ lực đấu tranh cho một ngày về khi quê hương không còn bóng dáng cộng sản vô thần. Bây giờ thì anh đã thật sự bỏ tôi mà đi rồi!

000 ANDAN

Bây giờ anh đã đi rồi
Đoạn lìa cõi tạm về nơi vĩnh hằng…
Anh đi chẳng chút băn khoăn
Đằng vân thăm mẹ Việt Nam rã rời
Có linh thiêng, tiếp tay dựng lại người…
 
Chớm thu năm 2019
Trương Sĩ Lương

Bài Ca Khóc Nguyễn Mạnh An Dân

Sáng hôm qua anh gởi một bài văn và
Gọi hỏi thăm
Sáng hôm nay nghe tin anh đã
Từ trần
Bàng hoàng tái tê
Nghe lệ chảy vào lòng
Ôi! Người văn, người thơ, người tù, người lính
 
Anh đã không chết trong chiến tranh
Anh đã không chết trong các trại tù
Anh đã không chết trên đường tìm Tự do
Mà chết nơi tạm dung thảm khốc bất ngờ
 
Ôi! Cuộc đời quả là giấc mơ
Ôi! Cuộc đời dẫu là cõi tạm
Mà ai không tiếc thương, không sầu không thảm
Cho người vừa nằm xuống
Người đó là anh
 
Anh đã vội vàng vào cõi hư vô
Bỏ lại thơ văn lung linh từng con chữ
Bỏ chí cả, trai hùng bên bờ sinh tử
Bỏ lại đây bao thương tiếc vô bờ.

000 ANH

Huỳnh Công Ánh

07/9/2019