(Thân tặng cho những ai đã đi xa qua thời tuổi nhỏ.)
Nơi ấy, trong quá khứ đằm thắm tươi vui,
Chốn ấy, nơi ký ức riêng tư từ ái;
Khoảng không gian xưa dù nhỏ hẹp, nhưng rộng rãi đến vô cùng,
Vùng tâm tưởng cũ vô cùng tận, tuổi cỏn con thời thơ dại;
Nơi ấp ủ mân mê, an ủi vỗ về người bạn nhỏ,
Chốn vui đùa trò chuyện, giao cảm thấu hiểu kẻ thân quen;
Nơi mái phố góc nhà, nơi tán cây lùm lá,
Chốn chạy nhảy vui đùa, chỗ nấp ẩn trốn tìm;
Nơi ấy,
Có mảnh trời trong khung cửa nhỏ quen thuộc,
Có bóng cây in khoảng trống vắng riêng tư;
Chốn ấy,
Có lời hát trữ tình, với âm thanh giai điệu, thôi thúc mãi ước mơ,
Có sắc âm hàm xúc, chứa trầm bổng nhặt khoan, ngữ âm tàng diệu tuyệt;
Ánh nắng nhạt, bầu trời trong tĩnh định,
Thanh âm trầm, nốt lặng khoảng bình an;
Chốn tâm gian lưu quá khứ tuổi thiếu thời,
Vùng ký ức giữ canh tàn thời xa vắng;
Chốn bình yên, miền dĩ vãng viễn tình,
Nơi từ ái, cõi tâm tư vĩnh cảm;
…
Chốn bình yên, miền ký ức ta về,
Nơi từ ái, cõi hư không ta đến,
Lúc lạc bước khổ đau, khi thăng hoa hạnh phúc,
Khi đường đời sóng lớn, lúc bão nổi mưa sa;
Chốn bình yên từ ái, cõi dĩ vãng tâm tư,
Nơi ký ức hư không, cõi ta về ta đến.
Chốn bình yên, miền dĩ vãng viễn tình,
Nơi từ ái, cõi tâm tư vĩnh cảm.
Chốn ấy, nơi ký ức riêng tư từ ái;
Khoảng không gian xưa dù nhỏ hẹp, nhưng rộng rãi đến vô cùng,
Vùng tâm tưởng cũ vô cùng tận, tuổi cỏn con thời thơ dại;
Nơi ấp ủ mân mê, an ủi vỗ về người bạn nhỏ,
Chốn vui đùa trò chuyện, giao cảm thấu hiểu kẻ thân quen;
Nơi mái phố góc nhà, nơi tán cây lùm lá,
Chốn chạy nhảy vui đùa, chỗ nấp ẩn trốn tìm;
Nơi ấy,
Có mảnh trời trong khung cửa nhỏ quen thuộc,
Có bóng cây in khoảng trống vắng riêng tư;
Chốn ấy,
Có lời hát trữ tình, với âm thanh giai điệu, thôi thúc mãi ước mơ,
Có sắc âm hàm xúc, chứa trầm bổng nhặt khoan, ngữ âm tàng diệu tuyệt;
Ánh nắng nhạt, bầu trời trong tĩnh định,
Thanh âm trầm, nốt lặng khoảng bình an;
Chốn tâm gian lưu quá khứ tuổi thiếu thời,
Vùng ký ức giữ canh tàn thời xa vắng;
Chốn bình yên, miền dĩ vãng viễn tình,
Nơi từ ái, cõi tâm tư vĩnh cảm;
…
Chốn bình yên, miền ký ức ta về,
Nơi từ ái, cõi hư không ta đến,
Lúc lạc bước khổ đau, khi thăng hoa hạnh phúc,
Khi đường đời sóng lớn, lúc bão nổi mưa sa;
Chốn bình yên từ ái, cõi dĩ vãng tâm tư,
Nơi ký ức hư không, cõi ta về ta đến.
Chốn bình yên, miền dĩ vãng viễn tình,
Nơi từ ái, cõi tâm tư vĩnh cảm.
Nơi ấy, trong quá khứ đằm thắm tươi vui,/ Chốn ấy, nơi ký ức riêng tư từ ái; (Hình: Thận Nhiên)
Việt Phú Hồ
Nguồn: https://www.nguoi-viet.com/