User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
Bởi xưa anh vốn chậm lời
Mà sông vẫn một dòng xuôi lặng lờ.
Lòng còn ấp úng câu thơ
Bỗng dưng sét đánh không chờ bưng tai

“Ba đồng một mớ trầu cay...”
Người ta chạm ngõ xin ngày đón em
Phố phường nhộn nhịp hẳn lên
Áo dài khăn xếp trầu têm rượu mời

Thét to chẳng vỡ cõi đời
Nhân gian lạ lẫm nói cười dửng dưng
Một cây làm chẳng nên rừng
Một anh làm trọn người dưng với tình.

Chẳng giang hồ bỗng lênh đênh
Em đang gần gũi bỗng thành cố nhân
Nhìn nhau lúng túng ngại ngần
Thì thôi anh tự làm thân lưu đày

Ôm lòng giong ruổi Đông Tây
Mười năm – chưa tỉnh cơn say chưa về
Nẻo đời nghĩ trớ trêu ghê
Loanh quanh đất hẹp người quê cụng đầu

Quê người chạm dấu chân nhau
Giữa nơi phố khách bay màu áo xưa
Chiêm bao sương khói còn ngờ
Hay đâu dáng lụa đến giờ vẫn xanh.

Vô tình em bước qua nhanh
Chỉ riêng vạt áo quen anh
ngoái nhìn.
 
dangem
 
(Nghìn Xưa Để Lại)
Thiếu Khanh
 
 

Tìm các bài THƠ khác theo vần ABC . . .

Tống Phước Hiệp

Địa chỉ E-Mail để liên lạc với chúng tôi: trangnhatongphuochiep.com@gmail.com