30.4buianhtrinh
 
8 giờ sáng ngày 1 tháng 5 năm 1975, tôi bươn bả đi từ bến Bạch Đằng lên bến Chương Dương, Sài Gòn, để tìm gia đình một người anh bị thất lạc trong cơn chạy tìm đường thoát thân đêm hôm trước. Đằng sau tôi là một đoàn quân CSVN chỉa súng đi dọc theo hai bên đường, cũng từ Bạch Đằng lên Chương Dương.
 
Nhưng gần tới bến Chương Dương tôi hoảng hồn khi trông thấy hai người lính Nhảy dù mặc hai bộ đồ Dù thẳng nếp đi ngược về phía tôi; một người mang lon Trung Sĩ Nhứt và một người mang lon Hạ Sĩ… Có vài người đi trước và sau tôi vội la lên báo động cho hai người lính: “Tụi nó tới rồi đó, tụi nó đang đi đằng sau kìa…!”, “Việt Cộng ở đằng sau kia kìa…!”. Hai người lính Dù hơi ngẩng cao đầu hơn một chút rồi thản nhiên bước tới với vẻ mặt như cười cười… Tôi chợt lạnh người khi hiểu ra họ đang toan tính gì.
 
Những người khác cũng kịp hiểu như tôi, một chị phụ nữ đi trước tôi đã đưa tay níu lấy tay một người lính: “Đừng!.. đừng làm vậy…!”, người lính Dù gỡ tay ra rồi tiếp tục bước tới, chị phụ nữ khựng lại bật khóc: “Trời đất ơi!… Trời đất ơi!”…
 
Mắt tôi mờ đi… tôi chỉ biết vội chạy tới trước để mong đừng nghe tiếng súng nổ và khỏi nhìn thấy những gì sẽ xảy ra đằng sau lưng mình… họ hiên ngang, khí phách đi vào cõi thiên thu!
 
Hình ảnh hai người lính Dù cứ ám ảnh tôi suốt những năm tháng dài nằm trong tù. Tôi kính trọng họ, bởi vì họ kính trọng bộ đồ Dù ngang với mạng sống của họ. Trong thâm tâm của họ bộ đồ Dù không còn là miếng vải, mà là cái gì đó rất thiêng liêng. Không phải thiêng liêng đối với riêng họ mà là đối với quê hương, đất nước.
 
—–o0o—–
Cảm tác:
 
Hai Người Lính Nhảy Dù
(Thập thủ liên hoàn)
 
Vẫn biết đang giờ phút hiểm nguy
Tham sanh úy tử có ra gì
Cang cường vạn kiếp người luôn nhắc
Dũng liệt muôn đời sách mãi ghi
Tráng chí không đầu quân bất đạo
Hùng tâm chẳng sợ lũ vô nghì
Thành tan há tiếc chi thân sống
Vĩnh biệt sơn hà ngẩng mặt đi
 
Đi vào vĩnh viễn cõi thiên thu
Kết liễu đời trai loạt đạn thù
Tiễn bước mây buồn mây ủ rũ
Chiêu hồn gió thảm gió vi vu
Thương anh mắt ứa hai hàng lệ
Xót bạn lòng đau một kiếp Dù
Vận nước suy tàn mang uất hận
Ngậm ngùi sông núi khóc chinh phu
 
Chinh phu tự cổ mấy ai về
Nợ nước không tròn, chết với quê
Tổ quốc lâm nguy đừng lỗi hẹn
Quân nhân thọ khổn chớ quên thề
Thay cờ đổi chủ lòng đau đớn
Sẩy nghé tan đàn dạ ủ ê
Nhớ thuở tung hoành nơi trận mạc
Xông pha giữa tiếng súng tư bề
 
Tư bề pháo giặc nổ rền vang
Có bóng Dù hoa địch tản hàng
Bản thượng quân về yên xóm ấp
Miền xuôi lính đến vững thôn trang
An dân buổi ấy lòng phơi phới
Giữ nước giờ đây phận lỡ làng
Thất thế không đầu quân thổ phỉ
Thề cùng sông núi chết hiên ngang
 
Ngang tàng khí tiết đấng trung lương
Sống để ô danh sống chật đường
Thiên cổ anh hùng thiên cổ rạng
Tứ thời tử sĩ tứ thời hương
Vong thành thất quốc thâm thù trọng
Tướng quả binh cô oán hận trường
Gót giặc tràn đầy trên đất mẹ
Thôi đành… lịch sử đã sang trang
 
Trang sử bi hùng máu lệ đong
Tang thương dâu biển lắm đau lòng
Người mang trọng án thân tù ngục
Kẻ bị gia hình cổ xích gông
Nước mất nên cam đời cá chậu
Nhà tan phải chịu cảnh chim lồng
Ngàn năm vạn kiếp hờn không giải
Quốc hận gia cừu khó rửa xong
 
Xong rồi một gánh nợ tang bồng
Rõ mặt sơn hà rạng núi sông
Chống giặc bao năm gìn ruộng rẫy
Ngăn thù mấy lượt giữ nương đồng
Lâm cơn bĩ vận đành nguy khốn
Gặp lúc suy thời phải bại vong
Ách nước nạn dân thành thất thủ
Tan hàng súng gãy lệ tuôn dòng
 
Dòng nước thời gian cứ hững hờ
Không tường tâm trạng kẻ sa cơ
Bầm gan nhác thấy nhà thay chủ
Tím ruột vừa trông giặc đổi cờ
Nuốt hận mà đau niềm khắc khoải
Ôm hờn để thấm nỗi bơ vơ
Bao người tuẫn quốc tròn danh tiết
Chết với non sông dưới bóng cờ
 
Cờ không còn nữa xót kỳ đài
Nát ruột tan lòng tủi phận trai
Tấc đất chưa tròn ơn quốc thổ
Ngọn rau chẳng trọn nghĩa cao dày
Nhìn màu áo giặc gan sôi sục
Thấy bóng quân thù mắt đỏ gay
Những muốn phanh thây phường cướp nước
Than ôi tạo hóa đã an bài
 
Bài Cộng không thành sống ích chi
Trong tim ấp ủ bóng quân kỳ
Hiên ngang dũng cảm đời nam tử
Khiếp nhược ươn hèn tánh nữ nhi
Giữa lúc sa cơ đầy khí tiết
Trong khi thất thế rất gan lỳ
Đi vào cõi chết nào lui bước
Vẫn biết đang giờ phút hiểm nguy.
 
Đặng Lang
7 April 2022
 
Bùi Anh Trinh