Núi cao chi lắm núi ơi
Núi che mặt trời, không thấy người thương!
(Ca dao)
Con cá lóc em cầm trên tay rớt xuống.
Ngó ra đìa... Rau muống trổ bông!
Tự nhiên mà mà nhớ nhớ khi không
ai hồi đó rửa chân đìa rau muống...
ai hồi đó xắn quần lên lội xuống
cái đìa rau hái một đóa hoa sen...
Dĩ nhiên là hoa đó tặng cho em
Con cá lóc vuột khỏi tay em biến mất!
Muốn bắt đền ai mà tự nhiên nhớ Phật
Phật biểu: "Không oán hờn ai... vì mọi chuyện vô thường!"
Không bắt đền nha! Em chỉ muốn bắt thường!
Cái nụ hôn đầu tiên sao nóng vậy?
Cái hôm đó, cái hôm nào ấy
mây Blao về đổ một trận mưa
Chuyện gì rồi cũng thành chuyện ngày xưa
Mặt trời khuất sau đồi... cũng chuyện!
Tại Thế Lữ nói: "Cái phút ban đầu lưu luyến
dễ gì ai quên được!", phải hông?
*
Em ơi em! Cái mặt trời hồng
anh đi hái gửi về cho em nhé!
Mặt trời sẽ tắt nếu mà em nhỏ lệ
thành bóng trăng... Anh biết nói làm sao?
Trần Vấn Lệ