User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Kính thưa chị cơm bữa no bữa đói
Nhà lêu bêu thuê tháng được tháng không
Xuôi với ngược cũng làm thân tôi mọi
Ngược rồi xuôi vẫn lấy cát lấp sông

Tuổi thì nhỏ sao lòng nghe đà mỏi
Mắt còn trong sao dạ đã bơ phờ
Chúa thì cao em làm sao mà vói
Khổ còn qua, qua mãi ai ngờ

Kính thưa chị đôi lần em chợt hỏi
Đời có cái chi vui quá là vui
Vui đến khóc dù mình chưa kịp khóc
Thêm chút vui lại một chút ngậm ngùi

Uổng chi lạ mười mấy năm ăn học
Trả cho thầy hết trọi những văn chương
Đời bày vẽ toàn gì gì lạ quá
E chết đi Chúa ngại mỗi thiên đường

Kính thưa chị như loài chim bạc phước
Một sớm mai chị gọi chim ơi chim
Như loài hoa tưởng ngủ hoài bên suối
Trong rừng kia được hoàng tử đưa về

Chị bùi ngùi bảo sao em gầy quá
Ốm tong teo như sậy ở sau nhà
Em muốn khóc những lần nghe chị trách
Ngại con trai ai đi khóc dị ghê!

Kính thưa chị nay đầu đường mai xó chợ
Ít bài thơ dăm cuốn sách theo mình
Còn nghĩa gì đâu một đời lận đận
Còn nghĩa gì đâu mà nhục hay vinh

Con nhà ruộng hỏi chi tiền với bạc
Cá đặt rò củi chị vớt ngoài mương
Cơm lại ngon em cứ ăn sạch bát
Vét hết nồi sao còn thấy đói meo

Kính thưa chị, nhà có bé Lan bé Phụng
Có dì Chuyền vui líu xíu như chim
Mỗi sáng dậy em lại mừng trong bụng
Em mừng em được sống nốt một ngày

Thôi chịu dại như một loài tầm gửi
Xin ở đây ăn bưởi trổ sau vườn
Ngủ trên cây xước mía lùi trong bếp
Buồn cỡi trâu mà tìm được quê hương

A cỡi trâu mà tìm được quê hương!

Phuong Tan

Phương Tấn

*** Năm ấy tôi về dạy học tại Biên Hòa. Một học trò tên Năm mời về ở cùng gia đình. Nhà của Năm nằm sâu hun hút trong ruộng. Gia đình có ba mẹ Năm, chị Hai, chị Chuyền, cháu Phụng, cháu Lan và Năm. Năm là em trai của chị Hai và chị Chuyền mà tôi quen gọi là dì Chuyền. Cả nhà đều thương yêu tôi đến lạ. Ngôi nhà khá rộng và được bao bọc bằng một khu vườn với đủ loại trái cây, có cả những con mương đâu đó trong vườn mà hai cháu Phụng và Lan thường đặt rò bắt cá. Từ nhà, nhìn ra bốn phía là ruộng với những con trâu và đường đất hẹp ngoằn ngoèo, chân chất và thơ mộng. Ở vùng đó, đêm đêm vẫn thắp đèn dầu nhưng sống suốt nhiều năm, tôi chẳng hề thấy tăm tối. Có lẽ cha mẹ Năm, chị Hai, chị Chuyền, bé Phụng, bé Lan và cả Năm đã dạy tôi nên người qua ánh sáng tỏa ra từ những trái tim nhân hậu và lễ giáo của họ.

 

Tìm các bài THƠ khác theo vần ABC . . .

Tống Phước Hiệp

Địa chỉ E-Mail để liên lạc với chúng tôi: trangnhatongphuochiep.com@gmail.com