Hồi tối tôi nàm mơ / thấy Covid 19 hết. Ai cũng vui như Tết! Té ra Rằm Trung Thu!
Tôi thức dậy, âm u, ngó ra trời mù mịt. Chẳng thấy gì là Tết. Gió lành lạnh heo may…
Tính nhẩm, mười lăm ngày / nữa, mới Rằm tháng Tám. Tôi biết trời chưa sáng… thì mình ngủ lại thôi!
Ai từng ở xa xôi / cũng nghĩ về quê cũ, cũng mơ màng đủ thứ, có cả những ngày xưa…
Ai từng ở xa xôi / cũng nghĩ về quê cũ, cũng mơ màng đủ thứ, có cả những ngày xưa…
Những ngày xưa bé thơ…
Những ngày xưa êm ả…
Thèm nụ hôn trên má của ông bà Ngoại ghê!
Những ngày xưa êm ả…
Thèm nụ hôn trên má của ông bà Ngoại ghê!
Chắc là tôi phải về! Bao giờ Covid hết? Ngày về là ngày Tết Trung Thu hay Thiên Thu?
*
Ơi người yêu mười bảy. Mười tám. Rồi muôn năm! Bài thơ tôi đầy trăng hay sẽ đầy nước mắt?
Ơi người yêu mười bảy. Mười tám. Rồi muôn năm! Bài thơ tôi đầy trăng hay sẽ đầy nước mắt?
Có một điều cầm chắc… thơ tôi đang buồn buồn! Coi như nước trên nguồn / chưa chảy ra tới biển…
Coi như con én liệng xé nát trời Thu sương…
Trần Vấn Lệ