Nắng đã nhạt và chiều về đã ngắn
Thu đã về len lỏi cánh rừng thông
Cái áo mỏng dọn mình trong lặng lẽ
Xếp vào ngăn nghe lá kể chuyện lòng
Thu đã về len lỏi cánh rừng thông
Cái áo mỏng dọn mình trong lặng lẽ
Xếp vào ngăn nghe lá kể chuyện lòng
Thu rồi đó nắng vàng không còn ấm
Bỏ lại mình man mác nỗi buồn xa
Vàng ký ức một thời mê say đắm
Giờ không còn gom lá hát tình ca
Bỏ lại mình man mác nỗi buồn xa
Vàng ký ức một thời mê say đắm
Giờ không còn gom lá hát tình ca
Thu rồi đó mây sầu giăng lữ thứ
Đứa con xa chiều tản mạn nhớ nhà
Khi gió núi gọi đêm về ru ngủ
Mẹ đã già màu tóc bạc sương pha
Đứa con xa chiều tản mạn nhớ nhà
Khi gió núi gọi đêm về ru ngủ
Mẹ đã già màu tóc bạc sương pha
Thu rồi đó mưa nhủ đời cát bụi
Tắm sạch hồng trần rửa gội tang thương
Mai tàn thu về âm thầm đếm tuổi
Và ngỡ ngàng gom lá rụng sầu vương
Tắm sạch hồng trần rửa gội tang thương
Mai tàn thu về âm thầm đếm tuổi
Và ngỡ ngàng gom lá rụng sầu vương
Thu chiếm hồn ta nỗi buồn là lạ
Bàng bạc phương trời gởi lại quê hương
Từ kiếp lưu vong làm thân tượng đá
Chịu nắng mưa trời và cái lạnh Đông.
Bàng bạc phương trời gởi lại quê hương
Từ kiếp lưu vong làm thân tượng đá
Chịu nắng mưa trời và cái lạnh Đông.
Mỹ Trinh