Một sáng nào nếu em không thức dậy
Đón bình minh vui nhận những đóa hồng
Hỏi lòng anh nghe tin ấy buồn không
Có chấp bút viết thương người bạc phận
Em ra đi là không còn vướng bận
Nợ bút nghiên cơm áo lẫn vui buồn
Chỉ vương mang hình bóng của người thương
Và nợ nhiều là tình yêu anh đó
Mai mốt đây mồ em chưa xanh cỏ
Có bao giờ anh đến thắp nén hương
Có thì thầm lời nhớ với lời thương
Cho đỡ tủi vong linh người dưới mộ
Kể từ đây em đi vào thiên cổ
Tình yêu anh ngày tháng sẽ nhạt phai
Từ ngàn xưa thi sĩ có mấy ai
Tôn thờ mãi một mối tình chung thủy
Em xin anh sau khi em an nghỉ
Giữ hộ giùm em những áng tình thơ
Nếu sau nầy đời tan vỡ giấc mơ
Anh sẽ đọc tình em còn nguyên vẹn.
Mỹ Nhung 2020