Nụ cười như những giọt mưa
Bên khung cửa sổ nắng lưa thưa tàn
Mắt nhìn theo chiếc lá vàng
Bay trên phố vắng bàng hoàng… rưng rưng!
Nụ cười như những giọt mưa
Sài Gòn im tiếng hỏi thưa rộn ràng
Con đường bỗng rộng thênh thang
Thị thành… mà ngỡ như hoang mạc sầu!
Nụ cười như những giọt mưa
Thương chiều Tân Định
Nhớ trưa Thị Nghè
Cà phê quen… với bạn bè
Chỉ còn tin nhắn vỗ về đời nhau!
Nụ cười như những giọt mưa
Còn đâu tóc xõa gió đưa đường chiều
Môi nào nay đã xanh rêu
Nụ hôn rụng xuống tiêu điều nhân gian…
Bên khung cửa sổ nắng lưa thưa tàn
Mắt nhìn theo chiếc lá vàng
Bay trên phố vắng bàng hoàng… rưng rưng!
Nụ cười như những giọt mưa
Sài Gòn im tiếng hỏi thưa rộn ràng
Con đường bỗng rộng thênh thang
Thị thành… mà ngỡ như hoang mạc sầu!
Nụ cười như những giọt mưa
Thương chiều Tân Định
Nhớ trưa Thị Nghè
Cà phê quen… với bạn bè
Chỉ còn tin nhắn vỗ về đời nhau!
Nụ cười như những giọt mưa
Còn đâu tóc xõa gió đưa đường chiều
Môi nào nay đã xanh rêu
Nụ hôn rụng xuống tiêu điều nhân gian…
Minh Sơn Lê 10.7.21
Viết cho những ngày “Sài Gòn lockdown” vì trận dịch Covid-19 biến thể đợt IV.