Đà Lạt ngày xưa... núi với đồi,
Nhà cao nhà thấp thấy chơi vơi.
Nay... Đà Lạt gọt đi nhiều núi
San lũng bằng tạo những bãi chơi...
Nhà cao nhà thấp thấy chơi vơi.
Nay... Đà Lạt gọt đi nhiều núi
San lũng bằng tạo những bãi chơi...
Đà Lạt ngày xưa người thấp thoáng
Áo laine xanh đỏ lẫn trong rừng
Vài con ngựa hí khi trời gió
Mấy cánh chim vờn đảo giữa không...
Áo laine xanh đỏ lẫn trong rừng
Vài con ngựa hí khi trời gió
Mấy cánh chim vờn đảo giữa không...
Đà Lạt ngày xưa, người Thượng còn
Người Kinh, người Thượng một yêu thương,
Người Kinh bán muối cho người Thượng
Người Thượng cho người Kinh nhựa thông...
Người Kinh, người Thượng một yêu thương,
Người Kinh bán muối cho người Thượng
Người Thượng cho người Kinh nhựa thông...
Đà Lạt ngày xưa thưa nghĩa địa
Đà Lạt ngày nay nghĩa địa nhiều
Mà nhiều cái mới xa thành phố
Cái cũ nhạt nhòa... Hết quạnh hiu!!
Đà Lạt ngày nay nghĩa địa nhiều
Mà nhiều cái mới xa thành phố
Cái cũ nhạt nhòa... Hết quạnh hiu!!
Nhiều tên đường, ngộ! Không ai biết
Chúng lạc loài như lịch gió bay...
Làng Thượng Cam Ly đời xóa sổ
Nhà Thờ vẫn rót tiếng chuông mai...
Chúng lạc loài như lịch gió bay...
Làng Thượng Cam Ly đời xóa sổ
Nhà Thờ vẫn rót tiếng chuông mai...
Buổi chiều không có ai đi lễ,
Cam Ly buồn treo trên gác chuông!
Vợ chồng du khách dừng xe lại:
"Anh nhặt cho mình nhé chút sương!"
*
Đà Lạt... tôi không đành nói tiếp,
Núi Bà có lẽ giống như tôi:
Từ nay núi nhớ thông reo chớ?
Tôi nhớ Đam Roong... những tối trời!
Cam Ly buồn treo trên gác chuông!
Vợ chồng du khách dừng xe lại:
"Anh nhặt cho mình nhé chút sương!"
*
Đà Lạt... tôi không đành nói tiếp,
Núi Bà có lẽ giống như tôi:
Từ nay núi nhớ thông reo chớ?
Tôi nhớ Đam Roong... những tối trời!
Lửa đỏ bập bùng chiêng trống giục
Già Làng, cất vố, rượu cần nâng,
Tặng người du khách vài câu hát
Réo rắt du dương mấy tiếng đàn...
Già Làng, cất vố, rượu cần nâng,
Tặng người du khách vài câu hát
Réo rắt du dương mấy tiếng đàn...
Xuống núi... đoàn xe đi xuống núi
"Mình về, anh ạ, lên Kon Tum!",
"Quy Nhơn cũng được hay ra Huế,
Bắc Kạn, hay ra tới Hải Phòng!"
"Mình về, anh ạ, lên Kon Tum!",
"Quy Nhơn cũng được hay ra Huế,
Bắc Kạn, hay ra tới Hải Phòng!"
Tôi hãi hùng lên xe xuống núi...
Mây mờ nước mắt đẫm Di Linh...
Không ai để gọi người-yêu-quý,
Tôi chải đầu suôn, gọi khẽ "Mình!"
Mây mờ nước mắt đẫm Di Linh...
Không ai để gọi người-yêu-quý,
Tôi chải đầu suôn, gọi khẽ "Mình!"
Trần Vấn Lệ