1-
Tôi đọc được ý nghĩa của buổi chiều
Trên tấm bản đồ rực rỡ sắc màu của đám mây hoàng hôn
Tôi lắng nghe buổi chiều đã xuống thật sâu trong trái tim
Tôi ngửi thấy mùi chiều
Trong cái bóng đã ngã
chiều đã rơi mênh mông
xuống bóng linh hồn tôi
Tôi đọc được ý nghĩa của buổi chiều
Trên tấm bản đồ rực rỡ sắc màu của đám mây hoàng hôn
Tôi lắng nghe buổi chiều đã xuống thật sâu trong trái tim
Tôi ngửi thấy mùi chiều
Trong cái bóng đã ngã
chiều đã rơi mênh mông
xuống bóng linh hồn tôi
2-
Trên thân thể chiều
Tôi nghe thấy tiếng rơi thời gian thật khẽ
Thời gian chạm một chiếc nút tế vi trên da thịt tôi
Chiều đã giăng chiếc lưới bí ẩn bao la
phủ kín linh hồn tôi
Trên thân thể chiều
Tôi nghe thấy tiếng rơi thời gian thật khẽ
Thời gian chạm một chiếc nút tế vi trên da thịt tôi
Chiều đã giăng chiếc lưới bí ẩn bao la
phủ kín linh hồn tôi
3-
Trên ký hiệu lặng yên của chiều xuống
Tôi đọc được khuôn mặt trầm lắng uy nghiêm của sự nghỉ ngơi
Tôi chìm thật sâu vào bóng đêm lòng mẹ
Tôi chết tái sinh và được cứu rỗi với ngày mới
Trên ký hiệu lặng yên của chiều xuống
Tôi đọc được khuôn mặt trầm lắng uy nghiêm của sự nghỉ ngơi
Tôi chìm thật sâu vào bóng đêm lòng mẹ
Tôi chết tái sinh và được cứu rỗi với ngày mới
4-
Trên hơi thở của chiều về
Tôi như nghe thấy tiếng gọi mênh mông
Bàn tay thời gian như khẽ níu vào cái bóng
của linh hồn đất trời
Và chạm thật khẽ vào trái tim tôi
Nỗi buồn
Trên hơi thở của chiều về
Tôi như nghe thấy tiếng gọi mênh mông
Bàn tay thời gian như khẽ níu vào cái bóng
của linh hồn đất trời
Và chạm thật khẽ vào trái tim tôi
Nỗi buồn
Bàn tay thời gian như khẽ níu vào cái bóng. (Tranh: Đinh Trường Chinh)
Trần Hoàng Phố