Mùa Thu về trong nỗi nhớ chiều nay
Trời trở lạnh heo may lùa khe khẽ
Chiếc lá úa rơi vào chiều rất nhẹ
Giữa dòng đời lặng lẽ bước ngang qua
Trời trở lạnh heo may lùa khe khẽ
Chiếc lá úa rơi vào chiều rất nhẹ
Giữa dòng đời lặng lẽ bước ngang qua
Lá vàng rơi thương tiếc cuộc tình xa
Đường hai ngả chỉ mình ta mãi đợi
Trăng vụn vỡ khi mùa thay áo mới
Đêm thật dài vời vợi nhớ người xưa
Đường hai ngả chỉ mình ta mãi đợi
Trăng vụn vỡ khi mùa thay áo mới
Đêm thật dài vời vợi nhớ người xưa
Đã bao lần lòng tự hỏi quên chưa
Khi gió lạnh giao mùa hồn run rẩy
Tìm góp lại hơi ấm tình thuở ấy
Chốn đông người sao vẫn thấy cô đơn
Khi gió lạnh giao mùa hồn run rẩy
Tìm góp lại hơi ấm tình thuở ấy
Chốn đông người sao vẫn thấy cô đơn
Mùa lại mùa nỗi nhớ cứ nhiều hơn
Chuyến đò ấy giận hờn không trở lại
Nơi bến cũ chia xa người đi mãi
Thu lại về mình vẫn phải xa nhau.
Chuyến đò ấy giận hờn không trở lại
Nơi bến cũ chia xa người đi mãi
Thu lại về mình vẫn phải xa nhau.
Mùa Thu về trong nỗi nhớ chiều nay. (Hình: Triết Trần)
Lại Văn Phong