Các O Đồng Khánh tan trường
Áo dài tha thướt trắng đường O đi
Các O noái (1) "rứa, răng, ri,
Mô, tê, ốt dột (2), nớ, ni, chi, chừ... (3)"
Âm thanh trong trẻo giống như
"Ma xơ", chú Tiểu, nhà Sư nguyện cầu!
Nhiều O sang bến Vân Lâu
Nước trong in bóng mây, bầu trời xanh...
Đò đi không chút tròng trành
Như O gái Huế hiền lành, dễ thương
O về bên nớ sông Hương
Bên ni Hữu Ngạn (4) vấn vương tơ lòng
O về Văn Thánh, Kim Long
Có chùa Thiên Mụ bên dòng sông xinh
Hoải (5) O gái xứ Thần Kinh:
"Con trai Quốc Học tỏ tình ra răng?"
Tui nghe ôn-mệ (6) noái rằng
Các O Tôn Nữ, Công Tằng khó theo!
Đò đi phải chống, phải chèo
Thương O chẳng ngại tí teo điều gì (7)
Ngày xưa "Trẫm nhớ... Trẫm đi..."
Con trai Quốc Học hôm ni chẳng vừa
Bánh bèo ăn mấy không bưa (8)
Theo O, theo mãi... vẫn chưa thỏa lòng
O xinh tui mới đèo bòng
Đêm về bên ngọn đèn chong thẫn thờ...
Nì (9) O gái Huế mộng mơ!
Cho tui gởi mấy vần thơ làm quà...
Phan Văn Phước (Düsseldorf)
Chú thích "thổ ngữ-âm"
(1) noái: nói.
(2) ốt dột: mắc cỡ.
(3) chừ: bây giờ - nớ: kia - như: "tê".
(4) Hữu Ngạn, bên kia là Tả Ngạn, quận ngày trước 1975.
(5) Hoải: hỏi.
(6) Ôn-mệ: Ông-bà.
(7) "gì" người miền Trung nói là "chi".
(8) bưa: chán, ngán, no...
(9) nì: này, nầy, nè.