Nhớ Vĩnh Long Xưa
Con muốn về thăm lại Vĩnh Long xưa
Quê hương ấy một thời con còn bé
Căn nhà nhỏ còn thơm mùi sữa mẹ
Buổi chiều tàn theo tiếng muỗi vo ve
Con sông quê chở nặng tiếng xuồng ghe
Con thương quá những trưa hè thơ mộng
Đâu đây vẫn âm vang từng tiếng võng
"Quê hương anh với nước mặn đồng chua"
Lời mẹ ru thương biết mấy cho vừa
Trong sân nắng đong đưa hình bóng cũ
Tháng Chín qua rồi về trong mưa lũ
Con đi tìm dấu vết áo bùn dơ
Bên dòng sông lặn ngụp tuổi ngày thơ
Con sẽ uống, uống cạn tình xứ sở
Đêm thanh vắng con nghe lòng nức nở
Nhìn sao khuya lòng nặng nhớ Vĩnh Long.
Biện Công Danh (Daniel Bien)
23/12/2016
Nhớ Bạc Liêu Xưa
(họa y vần cuối)
Xuân lại về nhớ quá Bạc Liêu xưa
Nhớ từng chỗ giỡn đùa hồi nào bé
Nhớ gì nhớ cũng nhất là nhớ mẹ
Mồ côi buồn sầu cất giọng như ve
Trên dòng sông muối trắng chở đầy ghe
Cầu Quây nổi bềnh bồng ru mơ mộng
Vọng Cổ đàn Kìm ầu ơ bên võng
Mâm cơm chiều tô cá chốt canh chua
Công ơn mẹ nói sao cũng chẳng vừa
Mẹ tiện tặn mặc hoài chiếc áo cũ
Nhưng thương con thì ngập tràn nước lũ
Mẹ như sen xinh đẹp giữa bợn dơ
Con ba khía muối mặn khắc vào thơ
Bạc Liêu ơi muôn đời là xứ sở
Bông cải vàng không quên không đành nỡ
Đằm thắm lòng Vĩnh Lợi sóng Cửu Long
Thuvang
Thanks anh Daniel đã cho đọc bài thơ Nhớ Vĩnh Long Xưa. Đơn sơ, mộc mạc nhưng thấm thía nghĩa tình. Tình Quê - Tình Mẹ.