User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
Sáng nay tôi nhặt được một câu thơ gãy
giữa những đống hoang tàn đổ nát
giữa những đống ảm đạm thê lương
của cơ sở dòng Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn
Quan cướp ngày muốn trang trí nhà Chúa thành vũ trường giải trí
đã đuổi những trái tim nhân từ và những vẻ đẹp thanh khiết ra ngoài
Ôi Nhà Chúa
tòa nhà ngày ngày trong cái nắng chưa cao
tiếng trẻ cười như mang cả mùa xuân lao xao
Tiếng mồ côi. Tiếng nghèo khổ. Tiếng đời bệnh tật
cũng bị đuổi ra ngoài
Dù cố gắng nuốt ngược vào trong
dòng lệ xanh vẫn nghẹn ngào tuôn chảy
Nỗi niềm trầm tích dưới đáy sâu tâm hồn bị cào lên, xua đẩy
Gió gãy cánh rụng xuống những đôi môi khóc
 
Tôi phải làm gì đây trước nỗi buồn không tên vừa âm thầm ngã xuống
Tôi là người thi sĩ đi lang thang trong gió
Tôi chỉ biết băng bó vết thương của câu thơ chảy máu
Trong con mắt tôi và con mắt của câu thơ
ngôi nhà của Chúa bây giờ không thấy những câu kinh ở lại
Những mảng đen chà lên từng ô cửa
Giọng của những tên Giu Đa khác với giọng bức tường lặng lẽ khóc
Sài Gòn rộng thênh thang mà lòng người thì chật hẹp
 
Sáng nay tôi nhặt được một câu thơ gãy
Bên cạnh chỗ ngồi của những đức tin
vừa bị xua đuổi ra ngoài tu viện
Tu viện nằm giữa lòng đô thị, cạnh những nỗi buồn xác xơ
Ôi những Người Con Thiên Chúa sinh ra sống và chết trong nghèo khó
Mùa Vọng hôm nay không còn những mục tử yêu thương
Đây là hình ảnh rực rỡ của trang bìa buồn
Trên Kinh Thánh
 
muavongcuanutu 
  
Phan Ni Tấn

Tìm các bài THƠ khác theo vần ABC . . .

Tống Phước Hiệp

Địa chỉ E-Mail để liên lạc với chúng tôi: trangnhatongphuochiep.com@gmail.com