User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
Người ta sợ nhiễm dịch nên phải cách ly
Ta với người không nhiễm nhưng sao không gần nhau được
Hay tại chúng ta chưa một lần hẹn ước
Kẻ chân trời người góc biển – bơ vơ
 
Ta phương nầy – buồn – lấy chữ làm thơ
Nhiều tâm sự sau những lần gãy cánh
Thời Covid mọi người đều xa lánh
Thu mình vào góc nhỏ của an nguy

Thơ ta còn nằm trên đỉnh tình si
Chưa biết thơ dương tính hay là âm tính
Nhưng nó chứa cả nghìn điều câm nín
Của kiếp nầy và cả kiếp lai sinh
 
Thơ của ta là một thứ thơ tình
Tình trai gái – tình quê hương – sông núi
Thơ bật khóc khi cờ vàng cháy rụi
Thơ nghẹn ngào đi di tản xa xăm
 
Những bước chân sao lặng lẽ âm thầm
Chôn kỷ niệm vào nơi ta hằng sống
Đem thân mình đùa với trời cao biển rộng
Để ngậm ngùi níu kéo một hào quang
 
Thơ của ta như những chiếc lá vàng
Sẽ bùng cháy khi có tia lửa nhỏ
Là đại thụ hay sẽ là lá cỏ
Cái vụ nầy ta phải hỏi Covid…
 
vungcachly
 
Hồ Chí Bửu

 

 

Tìm các bài THƠ khác theo vần ABC . . .

Tống Phước Hiệp

Địa chỉ E-Mail để liên lạc với chúng tôi: trangnhatongphuochiep.com@gmail.com