Sài Gòn Ơi Tháng Năm
Sài Gòn ơi những lá me!
bỗng dưng tôi nhớ gọi về rất xa...
tháng Năm phượng trổ đầy hoa
đường me cũng nở vàng pha áo người
bỗng dưng tôi nhớ gọi về rất xa...
tháng Năm phượng trổ đầy hoa
đường me cũng nở vàng pha áo người
Sài Gòn ơi nhớ chi tôi!
phượng bay trước ngõ, me rơi cổng trường
Duy Tân những tối mù sương
bóng trăng soi lạc trùng dương sóng chìm!
phượng bay trước ngõ, me rơi cổng trường
Duy Tân những tối mù sương
bóng trăng soi lạc trùng dương sóng chìm!
Sài Gòn ơi gọi rồi im!
máu tôi đang chảy về tim sao đành
mơ hồ lối rẽ đường quanh
tôi ru giấc mộng chẳng thành chiêm bao
máu tôi đang chảy về tim sao đành
mơ hồ lối rẽ đường quanh
tôi ru giấc mộng chẳng thành chiêm bao
Sài Gòn ơi đớn ơi đau!
ngày đi không dám nói chào biệt ai
cho nên lệ ứa ra hoài
cho nên thơ viết còn dài câu than!
ngày đi không dám nói chào biệt ai
cho nên lệ ứa ra hoài
cho nên thơ viết còn dài câu than!
Sài Gòn ơi thủa tháng Năm
nhặt hoa phượng rụng ai cầm cho tôi
hoa me dính tóc ai cười
và hoa nước mắt ngậm ngùi ai lau?
nhặt hoa phượng rụng ai cầm cho tôi
hoa me dính tóc ai cười
và hoa nước mắt ngậm ngùi ai lau?
Sài Gòn ơi đớn ơi đau!
mươi năm xa nước chừng nào về thăm?
lá gan khúc ruột đang bầm
câu thơ nhịp thở còn nằm chi đây?
Huệ Thu
mươi năm xa nước chừng nào về thăm?
lá gan khúc ruột đang bầm
câu thơ nhịp thở còn nằm chi đây?
Huệ Thu
Cũng Ðành
Chia tay buồn chứ, còn chi?!
Nói thêm một tiếng cũng thì lát xa
Ðường nào cũng có ngã ba
Những hàng cây rậm nhánh xòa bóng râm...
Nói thêm một tiếng cũng thì lát xa
Ðường nào cũng có ngã ba
Những hàng cây rậm nhánh xòa bóng râm...
Thơ buồn từ thuở Thâm tâm
Những câu Tống Biệt còn thì thầm rơi!
Cầm như nước mắt tuôn thôi
Cầm như chén rượu kề môi đắng lòng!
Những câu Tống Biệt còn thì thầm rơi!
Cầm như nước mắt tuôn thôi
Cầm như chén rượu kề môi đắng lòng!
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Ðông
Vẫn xanh anh ạ một dòng nước xuôi
Khi nào anh hết nhớ tôi
Cũng đành thôi! Cũng đành thôi! Cũng đành!
Vẫn xanh anh ạ một dòng nước xuôi
Khi nào anh hết nhớ tôi
Cũng đành thôi! Cũng đành thôi! Cũng đành!
Huệ Thu
Sàigòn Ơi!
Sàigòn ôi nhớ ôi thương!
Sao đây cũng nắng, đâu đường lá me
Sàigòn nỡ bỏ ra đi
Mười năm chưa có buổi về là sao?
Sao đây cũng nắng, đâu đường lá me
Sàigòn nỡ bỏ ra đi
Mười năm chưa có buổi về là sao?
Sàigòn ai đến với tôi?
Ru cho nghe với những lời Ca Dao
Ðèn xanh đèn đỏ xôn xao
Ở đây nước Mỹ, chỗ nào Quê Hương?
Ru cho nghe với những lời Ca Dao
Ðèn xanh đèn đỏ xôn xao
Ở đây nước Mỹ, chỗ nào Quê Hương?
Sàigòn chín nhớ mười thương
Ai thay một nhớ bằng buồn thiên thu
Tôi thèm bóng mát Nguyễn Du,
Thèm mây trường Luật, sương mù Duy Tân...
Ai thay một nhớ bằng buồn thiên thu
Tôi thèm bóng mát Nguyễn Du,
Thèm mây trường Luật, sương mù Duy Tân...
Sàigòn Công Lý băng ngang
Lê Lợi xẻ dọc những hàng sách xôn
Nhớ hoài một thủa kiếm cơm
Ngồi bên đống sách, nhai sờn gáy da...(*)
Lê Lợi xẻ dọc những hàng sách xôn
Nhớ hoài một thủa kiếm cơm
Ngồi bên đống sách, nhai sờn gáy da...(*)
Sàigòn gần lắm! Sao xa!
Bóng ai áo lính vờn qua trại tù!
Ðèn xanh đèn đỏ mù mù...
Chiêm bao cứ thấy đèn dầu hắt hiu
Bóng ai áo lính vờn qua trại tù!
Ðèn xanh đèn đỏ mù mù...
Chiêm bao cứ thấy đèn dầu hắt hiu
Sàigòn ơi tôi rất yêu
Gió bay còn rối tóc Kiều Nương xưa
Lạnh lòng nhau một chiều mưa
Sàigòn còn ướt bây giờ mắt xa!
Gió bay còn rối tóc Kiều Nương xưa
Lạnh lòng nhau một chiều mưa
Sàigòn còn ướt bây giờ mắt xa!
Sàigòn ơi cõi người ta
Mười năm bỏ nước em già chưa anh?
Mười năm bỏ nước em già chưa anh?
(*) Sau 30 04 1975 - Tôi mưu sinh bằng cách đem sách trong nhà ra ngồi bán ngoài vỉa hè đường Lê Lợi Sài Gòn, nhiều khi bị công an bắt, tịch thu hết sách đốt ngay ngoài lề đường vì cho là sách đồi trụy...
Huệ Thu
1989
1989